Hiển thị các bài đăng có nhãn Thư giản. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thư giản. Hiển thị tất cả bài đăng

Anh chàng chết nhác

Có một anh sinh viên nhà ở trong một con hẻm nhỏ, đầu hẻm sát con đường lớn có một ngôi biệt thự lớn, sát con hẻm là một vườn hoa nhỏ sáng nào cũng có hai cô gái khá xinh ra tưới cây, chăm sóc hoa. Anh sinh viên sáng nào cũng đạp xe đi học, chỉ có điều sáng nào anh ta cũng nhìn vào hai cô gái rồi hối hả đạp xe đi.

Sáng nào cứ nghe tiếng lọc cọc là hai cô gái biết anh ta đang đạp xe đến. Có lúc anh ta vừa mới nhìn vào thì gặp hai cô gái nhìn ra, thế là anh chàng hốt hoảng, mặt mày tái xanh tái méc như là gặp phải ma. Hai cô gái khúc khích cười nói: “Đồ anh cháng chết nhác, yêu mà không dám nói!”.
Anh chàng chết nhác
(Ảnh minh họa, nguồn internet)
Thế rồi một trong hai cô gái đã mạnh dạn hái một cành hồng tặng anh chàng, cuộc đời anh chàng đánh đấu bước ngoặc mới: Chàng và nàng yêu nhau. Và chuyện gì đến sẽ đến, chàng và nàng cưới nhau. Điều ngẫu nhiên là hai vợ chồng vẫn ở trong ngôi biệt thự đó, và sáng nào đôi vợ chồng trẻ cũng ra chăm sóc vườn hoa.

Nhân một buổi sáng vui, nhớ lai kỹ niêm xưa, cô nàng bèn hỏi anh chàng:

- Anh, Anh, không biết hồi đó giữa hai chị em em thì anh để ý người nào trước?

Anh chàng ấp úng:

- Đâu có.

Cô nàng hăng hái:

- Có! em nhớ hồi đó sáng nào đi ngang anh cũng nhìn vào hai chị em em hết. Có lúc bắt gặp bọn em nhìn ra anh mắc cở, mặt mày tái xanh tái méc bỏ chạy như là bị ma đuổi đây! Thật ra là anh để ý người nào: Em hay dì nó?!.

Anh chàng vẫn lắc đầu, nhưng rồi như chợt nhớ ra điều gì, anh chàng “a!” một tiếng rồi đáp:

- À, hồi đó đồng hồ của anh bị hư, nhà em có một cái đồng lớn treo bên ngoài nên sáng nào anh cũng nhìn vào để canh giờ đi học. Có lúc nhìn vào thấy gần bảy giờ nên anh hốt hoảng vội đạp xe đi, sợ trể giờ học.

Cô nàng:

- !!!
(Siêu tầm)
Tuyển Kế toán

Tuyển Kế toán

Một vị giám đốc tuyển một vị trí Kế toán với ba cô gái xinh đẹp, đến phần chuyên môn ông giám đốc nọ hỏi các cô ứng viên cùng một câu: "2+3 bằng mấy?"

- Cô thứ nhất tưởng vị giám đốc hỏi thật bèn đáp: "dạ, 2 cộng 3 bằng 5 ạ !".
Vị giám lắc đầu: Cô thật thà quá !, chắc nghề kế toán  không thích hợp với cô đâu".
- Đến lượt cô thứ 2,  bằng 5 không đúng thì còn 2 khả năng là lớn hơn hoặc nhỏ hơn 5. Cô đáp: "Dạ ! dạ! 2 cộng 3 bằng 7 ạ!".

Vị giám giám đốc ngạc nhiên: "Hứ !, 2 cộng 3 sao bằng 7 được, cô chắc không làm kế toán được đâu !"

- Đến lượt cô thứ 3, khi được hỏi 2 + 3 bằng mấy, cô nhanh nhẩu đáp: "Thưa giám đốc, 2 + 3 bằng một con số mà giám đốc thích con số nào thi em ghi vào con số đấy ạ !".

Vị giám đốc: "Được! được!, cô này làm kế toán được!"

(Siêu tầm)

Tình anh kế toán

Một bút toán cả đời em cặm cụi
Tình yêu anh em biết định khoản thơ
Anh nói yêu không chứng từ để lại
Sợ cái tình mình đau nhói trái tim em


Bảng kê nào em ghi hết nhớ thương
Không hoá đơn sao đòi anh thanh toán
Biết tình anh là nguồn là vốn
Thì nợ – có bây giờ nào phải phân vân




Ngở tình anh là tài sản hữu hình
Em quên rằng tháng năm sẽ hao mòn luỹ kế
Nghiệp vụ đầu tiên đớn đau ngàn niên độ
Sao nở nào anh lập bảng chia,

Mất nhau rồi anh có tự kiểm kê
Em chót cho vay mà không làm kế ước
Cứ mãi cộng trừ bảng cân đối vẫn còn sai
Báo cáo đã làm giờ biết gữi cho ai
Số chi tiết nữa trang còn bỏ trống
💔💔💔

(Nguồn: Sưu tầm từ internet)